|
Bánh đúc ngày thơ bé
|
|
Không có niềm vui nào hơn khi xuân đến Tết về, mẹ tôi đi chợ Tết sắm sửa cho anh em chúng tôi những chiếc áo mới đầu xuân và không quên mua bánh đúc, món quà quê dân dã.
|
Tôi còn nhớ như in, trong tiết trời se lạnh của tiết lập xuân, mẹ tôi mở gói lá chuối ra, miếng bánh đúc được làm bằng gạo quê thơm ngon: tàu núp, lúa nhe, ba trăng… mà ngày nay có thể bị “tuyệt chủng”. Gạo quê ngày ấy có màu nâu được xay thành bột rồi hấp chín đổ lên cái sàng bánh dày 2-3 phân có màu hường khá đẹp và trên mặt bánh được “trang điểm” đậu phộng rang giã dập, lá hẹ xắt nhỏ, tôm khô đã xào…
|
Bánh đúc chế biến bằng gạo quê
|
Tuổi thơ chúng tôi lớn lên qua bao nhọc nhằn, thiếu thốn nhưng bù lại, cha mẹ tôi đã ân cần, chăm nom săn sóc, nuôi nấng chúng tôi bằng hạt gạo, củ khoai và cả những món quà bánh đúc khi xuân đến Tết về. Và cứ như thế, tuổi thơ chúng tôi khôn lớn từng ngày nơi miền quê nghèo khó.
|
Đĩa bánh đúc chế biến từ gạo xiệc xứ Quảng
|
Năm ngoái, khoảng ra Tết, tôi có dịp ghé thăm cái chợ ở miền Trung xứ Quảng, tôi không cưỡng được cái mùi thơm của bánh đúc lan tỏa trong không gian thoáng đãng buổi chiều xuân. Và ai đó, như dáng mẹ tôi ngày xưa đang chia quà bánh đúc cho anh em tôi mỗi khi mẹ đi chợ về. |
Theo PNO (nttung)
|